Còn trẻ còn được ngu

10:14 Trần Đạt 0 Comments





Tuổi trẻ - mỗi ngày qua nhìn lại có thể chúng ta sẽ thấy mình thật đã bồng bột. Chúng ta luôn được bố mẹ dạy bảo phải làm thế này, thế kia. Chúng ta chống đối. Chúng ta nổi loạn. Chúng ta bị phán xét. 

Nhưng tin tôi đi, tuổi trẻ là thời điểm duy nhất trong đời chúng ta được sống hết mình, ít trách nhiệm nhất, nhiều sinh lực nhất. Chỉ cần vẫn còn bản ngã, mọi sai lầm đều chỉ là bài học để chúng ta hoàn thiện hơn.

0 nhận xét:

Niềm vui trên những con đường

22:59 Trần Đạt 0 Comments



Đã lâu rồi không còn nhớ mình đã đi qua bao nhiêu con đường, nhưng điều còn lại duy nhất là niềm vui trên mỗi con đường, cách người ta hành xử, cách cuộc sống dạy tôi điều quý giá: niềm vui là khi bạn biết bước ra và nhìn cuộc sống. Thích lắm là khi tay đeo headphone, bật list nhạc quen thuộc hằng ngày, dạo rảo quanh các con phố, cứ lượn lờ vậy, có vẻ hau xăng nhưng lỡ thích vậy biết sao !

Cái điềm đạm mọi ngày được thay bằng cái tưng tửng khi chợt thấy điều gì đó thật vui trên đường, hoặc là bất ngờ đến bật cười khi xa xa trong đám xe kẹt đông nghịt ở ngã 4 nào đó cũng không nhớ, một bác cứ đứng hô la, tay chỉ chỏ và nói luyến láp huyên thuyên, nhìn có vẻ nghiêm trọng lắm (cứ ngỡ đang cãi lộn với bà bán bánh mì nào đó vì bà ta đã lỡ tay bỏ quá nhiều ớt cay ) nhưng rồi khi đàn xe tản ra thì mới thấy bác ấy bán hàng quần áo lô với những lời rao đầy khiêu khích với những khách hàng bên đường " hai lăm ngàn luôn cô bác....".

Hay có lần thấy những đôi tình nhân chở nhau trên đường, kẻ đưa tay ra sau ân tình, người níu qua kẻ đẩy lại, rồi cái hôn bất chợt của người trước vội chòm ra sau...nguy hiểm thiệt....mà dễ thương thiệt ! Đó bởi vậy đôi lúc thấy tủi thân lắm, toàn chạy một mình rồi nhìn người ta vui vui cái mình tủi tủi mà chắc không có ai thích đi với cái thằng mà lúc nào cứ hễ bước lên xe là đeo headphone và hát linh tinh ngoài đường chẳng cần biết ai là ai.

Rồi bất bợt giai điệu Hung Up của Madonna phát lên, mỗi lần nghe bài này là tâm trạng thay đổi bất thường, tự nhiên điên nhiều lắm, ý tưởng cứ trào trào, cuộc sống cứ màu hường thế nào chả biết. Nhưng mệt cái là chỉ thích mỗi đoạn nhạc nền mà Madonna lấy từ bài Gimme! Gimme! Gimme! (A Man After Midnight) của ban nhạc ABBA huyền thoại, mà lại không muồn nghe bài Gimme. Chắc Madonna cho cái cảm giác khác! Điên mà, không lẽ giờ cắt ra chỉ nghe mỗi đoạn nhạc dạo, dễ sợ !

Rồi xong...ngày gió lộng còn ngoài kia và tôi đã về nhà và ngồi linh tinh mấy dòng này. Hẹn em ngày phố đông, gió xôn xao làm người đi không dứt.

Photo: 19 Studio

0 nhận xét:

RẦU

10:30 Trần Đạt 0 Comments

RẦU.....

Chiều nay tin vui tin buồn lẫn lộn, rồi nhiều thứ làm mình suy nghĩ qúa....còn bao nhiêu thứ chưa làm được, bao nhiêu thứ nên làm trước....xa xôi mà sát cận....

Công việc ngày càng mở ra một hướng lớn thì càng phải tính toán kĩ càng...ko phải than thở nhưng áp lực công việc và học tập càng làm mình khó thở....Sống nay chết mai, mọi thứ thuận thiên, còn làm được cứ làm, cái gì còn cố gắng được cứ cố gắng...không chỉ cho bản thân mà còn vì nhiều người khác cần mình....

0 nhận xét:

Định nghĩa chữ "đời"

14:33 Trần Đạt 0 Comments


Những chuỗi ngày đi làm ko thấy lương mà vẫn phải thức đêm thức hôm, ngày ngủ vài tiếng...vì cái gì cũng chưa định hình ~Nhiều khi FB giúp ích lắm, mỗi lần buồn cũng lên đây than, mệt cũng than, vui cũng than, hết tiền cũng than, có nhiều tiền quá cũng than, mua nhiều đồ cũng than,....nguyên kho than ~ Mà mỗi lần than vậy tinh thần nó lên lắm vì trong mấy ngàn đứa "friends" chắc cũng được vài ba đứa để ý tới (trong con số 3 4 ngàn) Thì vậy !

Chuyện là từ hồi đi làm, tiếp xúc nhiều thể loại các thứ mà các bạn vẫn nghĩ xa vời, thiệt là nghĩ hoài cũng ko tới, thì ngày càng có nhiều kinh nghiệm chiến trường,...riết chay mặt ! Nhiều lúc cũng ko buồn mấy vì so với thời điểm 1 năm trước, lúc đó thì chạy theo "la liếm" còn giờ thì khi đã gặp, chạm nhiều rồi...từ từ cũng hiểu, đến cuối thì cái còn lại sẽ là gì !Nhìn lại mình có chút buồn nhưng chỉ biết nhìn những bạn còn đang chạy theo cuộc đua ko điểm đến đó...

Một đứa bạn nhẫn tâm - ờ tui tự nghĩ về mình, có người nói với tôi "nó phù phiếm lắm", ờ - vì nó bắt bạn phải chạy mà có ngựa nào ko háu chiến, là vậy tôi dần mất nhiều những đứa bạn....nghĩ thì buồn nhưng rồi tự an ủi chắc do mình nghĩ nhiều (là tự nghĩ or là tụi nó tự diễn với mình rằng mọi chuyện bình thường !!?)

Được - nhiều khi còn mơ hồ lắm...được cái gì đâu ! Mắt quầng nhiều hơn, da sạm nhiều hơn, óc nghĩ nhiều thứ hơn, và quan trọng nhất là viết được định nghĩa chữ "đời" với nhiều luận điểm xác đáng hơn...nhưng nó vẫn còn dang dở, 1 bài diễn giải khá dài.....

0 nhận xét: