Có những buổi SG như thế
Trong mắt người nó xa hoa hay có chăng nó quá nhiều hào quang dễ đến. Với tôi có những đêm đi trên phố cố nheo mắt lại để nhìn được cái lấp lánh của nó vì tôi sợ rằng khi mở to mắt mà nhìn thì nó trở nên lạnh lùng đến đáng gờm. Có bao nhiêu con người nữa ngoài kia vẫn cố chạy vụt lên, chen nhau trong tâm thức,... để tìm kiếm thứ gì bất định.
Thực tế đi, nắng cháy da người hay người tự muốn mình bị cháy nắng, chưa ai nói mình muốn, nhưng vài chữ "nếu" vạn chữ "ngờ" ...
0 nhận xét: